Nghe thì hơi phi lý nhưng lại có thật. Chỉ những ai bị tĩnh điện mới thấy nỗi khổ “giật tung tóe” vào mùa đông phiền phức và đau đớn tới mức nào.
Có lẽ đối với nhiều người việc thỉnh thoảng bị tĩnh điện và giật nhẹ mỗi khi chạm vào đồ vật bên cạnh là một thú vui khá hay ho và tiêu khiển. Thế nhưng ít ai biết rằng đây lại là triệu chứng của căn bệnh tĩnh điện khá nghiêm trọng và cũng rất hiếm người mắc phải. Thay vì thỉnh thoảng mới bị một lần thì những người mắc phải “bệnh” này sẽ phải chịu cảnh sống chung với điện giật 24/7, nhất là vào mùa đông khi đồ len, đồ bông lên ngôi.
Và đây là câu chuyện có thật được một cô gái chia sẻ trên mạng xã hội trong nhưng ngày gần đây:
“Khi tao viết những dòng chữ này, quả thật tao giận lắm các mày ạ. Có ai ở trong này mùa đông bị nhiễm tĩnh điện như tao không? Khổ không tả nổi luôn ý. Tao thích mùa đông, trừ mỗi việc bị điện giật liên tục. 1 ngày tao bị giật vài chục lần, đến độ ăn không ngon ngủ không yên, sống lầm lũi 1 mình tránh xa đồng loại. Hễ ai động vào là tao lại bị giật nhảy cẫng lên. Đắp cái chăn cũng bị điện giật lẹt đẹt. Chồng con tao có lỡ chạm tay vào người tao là tao lại bị giật.
Khổ thân, yêu gia đình lắm nhưng mùa đông đến tao luôn phải cảnh giác với họ. Con tao lại gần là tao né “tránh xa mẹ ra!”, “đừng động vào mẹ!” làm nó cũng buồn. Vợ chồng đụng chạm nhau cũng bị giật nên mùa đông tao nằm 1 mình 1 nơi để không ai vô tình chạm vào tao cả….
Nhận tiền thừa từ người bán hàng cũng bị giật. Cầm đồ nấu ăn cũng giật. Nhờ con lấy cho đôi tất mà tay không chạm vào cái tất cũng giật. Đêm nằm ngủ khẽ cựa mình cũng bị giật nhấc người. Ban đêm tĩnh điện nó không chỉ phát ra tiếng lẹt đẹt mà còn phát sáng nữa. Con tao ngày bé thích lắm, toàn bám theo tao để trêu cho tao sợ dúm đít vào thôi. Giờ nó lớn rồi nên không cố ý nữa nhưng 1 ngày cũng vô tình làm tao bị giật vài lần.
Buổi đêm đi vệ sinh thò chân xuống giường là chân phát sáng xanh lè luôn. Ban đầu còn sợ nhưng mãi cũng quen. Ban ngày, tao sợ nhất là chạm vào cổng, cánh cửa vì mấy cái đó giật đau nhất. Lắm hôm đi chợ về quên không phòng bị đưa tay mở cánh cổng là nó giật cho rơi hết đồ. Tao khổ tâm lắm. Lên mạng tìm đọc thì chỉ thấy mấy lời khuyên như đeo kim loại, mang theo chùm chìa khóa, hạn chế mặc đồ len… nhưng không ăn thua các mày ạ.
Mùa đông không mặc đồ bông, len thì mặc cái gì?! Để tạm thời, tao đeo găng tay cao su gần như mọi lúc có thể. Không bị điện giật và có thể chạm vào người khác nhưng găng tay nó bó sát vào tay rất đau và bí, rồi điện nó không thoát ra được nó cứ “cắn lâm râm” trong người ý. Huhu. Các mày đã đi xung điện phục hồi chức năng bao giờ chưa? Đấy! Nó lâm râm điện giật trong người y như thế.
Rồi có 1 cách là đi chân đất. 1 dạng nối đất của các thiết bị điện ý thì ít bị tĩnh điện hơn nhưng mùa đông đi chân đất buốt lắm. Tao đang nghĩ chỉ có mỗi 1 cách là đeo vào cổ chân 1 cái dây kim loại dài chạm đất (kiểu như dây xích nối đất ở mấy cái xe bồn chở xăng ý. Nhưng làm người ai làm thế, giống chó bỏ xừ ra, chưa kể mắc vào đâu lại ngã.
Tao đang giận lắm, chả biết làm sao để thoát khỏi cái cảnh tĩnh điện này. Vừa viết những dòng này tao vừa phải ngó nghiêng đề phòng con tao, sợ nó vô tình chạm vào người. Huhu. Các mày có cách nào khả thi và hiệu quả chỉ tao với. Ảnh này là con gái tao chụp vào trưa nay. Tao ngủ trưa các mày ạ. Nó không ngủ được, cũng không dám động vào tao, chỉ ngồi nhìn rồi chụp ảnh”.
Nhiều người cứ cho rằng khi bị giật sẽ thấy rất vui và tỏ ra thích thú nhưng phải công nhận rằng “ở trong chăn mới biết chăn có rận”, không có nỗi khổ nào bằng nỗi khổ một ngày bị giật trên dưới chục lần, chưa kể còn phải cách ly chồng con. Mình thấy đau một thì chắc chắn người đối diện cũng phải đau gấp hai, gấp ba lần. Tuy rằng có nhiều phương pháp trị liệu tạm thời nhưng rồi căn bệnh này sẽ dai dẳng hết đời và làm phiền họ vào mỗi khi mùa đông đến.
Thật khâm phục chị này đúng không các bạn? Chỉ nghĩ đến cảm giác bị giật thôi cũng đã thấy đau vô cùng mà “chủ thớt” còn bị từ mùa đông này qua mùa đông khác mới thấy sự nỗ lực và mạnh mẽ của cô gái ấy quả thực rất đáng khâm phục. Còn bạn, bạn có bao giờ bị tĩnh điện vào mùa đông và giật nảy người như “chủ thớt” không?
XEM THÊM: